Hà Giang vào tháng chín. Chắc ai đã từng trải qua sẽ thấy thời tiết ở đây ẩm ương như thế nào, mình đi 4 ngày 3 đêm mà đúng như câu nói: “sáng nắng chiều mưa”, mưa phùn vào chiều tối và sáng sớm. Lặng lẽ nắng hừng hực đến trưa, trưa chiều trời se lạnh kèm theo mưa. Thực sự đi Hà Giang không hề dễ dàng, để khám phá hết vẻ hùng vĩ của nơi đây mình đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng, hi vọng bài review dưới đây sẽ hữu ích với mọi người. Bây giờ, hãy bắt đâù.
Du lịch Hà Giang tháng 9 – trải nghiệm từ A đến Z
Tại sao lại là tháng 9? Vì đang là mùa lúa chín ở Hà Giang rồi các bạn ạ. Kế hoạch của tôi là đi ngay khi bão số 5 vừa đổ bộ. Nhưng vì tình yêu của tôi với nơi này, điều đó không đủ để ngăn cản tôi đến với vùng đất tuyệt vời này.
ĐI NHƯ THẾ NÀO?
20h, tôi xuất phát từ sân bay Tân Sơn Nhất, đến Nội Bài khoảng 22h30. Bạn phải bắt một chuyến xe khác lên Hà Giang, thường thì 21h họ mới xuất phát từ Hà Nội. Tuy nhiên, bạn có thể yêu cầu nhà xe đợi lâu hơn để kịp lên Hà Giang. Mình chọn nhà xe Palace, đón con tại sân bay Nội Bài, rất tiện. Giá vé 300k + 50k vé ra sân bay. Xe rất sang, giường nằm massage. Giấc ngủ là đến, hát ru tốt.
LỊCH TRÌNH RA ĐỜI NHƯ THẾ NÀO?
Đối với tôi, việc lên lịch có lẽ là điều quan trọng nhất. Trong 4 ngày bạn phải di chuyển liên tục, một điều đặc biệt là mỗi đêm bạn lại ngủ một chỗ khác nhau. Nó không giống như những chuyến du lịch khác của tôi.
KIỂM TRA Ở ĐÂU LÀ ĐẸP?
Đèo Mã Pì Lèng: Lúc trước nhìn ảnh vẫn thấy đèo này rất bình thường, có gì mà ai đi chơi về cũng khen nhỉ? Nhưng tôi đã thực sự sai lầm các bạn ạ! Bạn phải đứng ngoài nhìn vào mới thấy nó hùng vĩ như thế nào. Một bên là vực thẳm, một bên là núi dựng đứng. Đèo chỉ có 10km nhưng mình đã mất hơn 4 tiếng đồng hồ để đi hết một đoạn đường vì phải dừng chân sống ảo. Heh heh…
Từ Mã Pì Lèng nhìn xuống, tôi phải đứng hình mất mấy giây.
Sáng sớm nay, cuộc sống không thể bình yên hơn.
Cực Bắc: Hay còn gọi là chòi Vọng Cảnh, cái tên nghe cũng hay. Tôi đã đọc rất nhiều bài đánh giá nhưng hầu như không có ai viết về điểm này. Nếu đã đến Hà Giang, bạn nhớ đừng bỏ qua điểm này nhé. Điểm cực Bắc nằm sát biên giới Trung Quốc, từ đây có thể nhìn qua sông Nho Quế là lãnh thổ Trung Quốc. Nên nhớ giờ ở đây bị lệch, hơn 1 GIỜ so với VN. Tôi chỉ bật điện thoại của tôi để chú ý. Thực sự là một trải nghiệm đáng nhớ.
Nhà của Pao: Nằm ở phía Tây Bắc, cách Hà Giang khoảng 70km. Tôi nghe người dân địa phương kể rằng nơi đây từng quay bộ phim “Ngôi nhà của Pao”. Mang cho mình vẻ mộc mạc nhưng khắp con đường chỉ thấy những em bé bán hoa xinh xắn. Ghé thăm gần 30 phút rồi quay lại, trong tôi đọng lại duy nhất mùi phân lợn, ha ha… Tôi tò mò tìm hiểu mới biết, lợn được nuôi trong nhà. Vốn dĩ là một bầy đàn, không chơi. Phải nói rằng sau một thời gian, tôi vẫn ngửi thấy mùi đó. Tôi vẫn nghĩ nó buồn cười.
Dốc Thẩm Mã: Khá xa so với điểm xuất phát Hà Giang. Con dốc nó quằn quại trông rất buồn cười. Khi lên đến đỉnh dốc, tôi vẫn không tin vào mắt mình đã chạy hết một đoạn đường xuống dốc. Khi lên đến đỉnh dốc các bạn nhớ mua ủng hộ gà mái. Thấy các em dễ thương, tôi hỏi thăm nhưng chỉ một số em nói được tiếng Việt. Một nơi đáng để checkin.
Loay hoay ngắm cảnh chúng tôi lên đến con dốc thì trời đã sập tối. Hầu hết các em đều đã quay trở lại, thật may mắn là các em đã bắt gặp cảnh tượng này.
Họ Vương: Ấn tượng đầu tiên của tôi không phải là vẻ cổ kính, cũng không phải kiến trúc. Nhà vắng hoe ha ha… Lúc đầu tôi nghĩ: “Cả nhà rộng 2000m2 chắc có người ở đây”, hơi ngạc nhiên. Nằm ở vị trí khá thuận lợi chưa tới Đồng Văn, dinh đình Mèo nơi sinh sống ngày xưa, ngôi nhà làm bằng đất và gỗ, chia thành 3 gian khá rộng. Đi tìm hiểu nhưng đối với tôi, nơi đây chẳng để lại gì nhiều.
Dinh thự họ Vương.
Sông Nho Quế: Nhắc đến Hà Giang không thể bỏ qua con sông này, cách thị trấn Đồng Văn khoảng 15km về phía Đông Nam, nơi đây được mệnh danh là hẻm núi Tu Sản sâu nhất Đông Nam Á. Tôi dám cá rằng một khi đã trải nghiệm Nho Quế, bạn sẽ thấy mình thực sự phi thường như thế nào. Ngoài vẻ đẹp không cần bàn cãi, điều tôi thực sự muốn nói là con đường xuống sông Nho Quế. Khi tôi đi, trời mưa và đường trơn. Một bên là vách núi, một bên là đồi.
Loay hoay nhấn phanh, bóp phanh muốn chạy, muốn sấp mặt. Khi tôi xuống bến tàu, leo lên trở lại và rất tốt, cảm giác như tôi vừa chinh phục được một thứ gì đó. (Một lưu ý nhỏ nếu bạn không chắc tay lái thì nên thuê xe ôm, chỉ 100k mà đi rất an toàn. Nhìn mấy bác xe ôm đi qua dốc mới thấy bản lĩnh thật).
Chính dòng sông này đã thôi thúc tôi đến với Hà Giang.
Đây được coi là vực thẳm cao nhất và sâu nhất Đông Nam Á. P / s: Địa điểm: bạn xuống bến đò sông Nho Quế, nói với chủ đò dừng ở mõm đá mà họ quen hen, đường lên không khó.
Bên trên là sườn núi, bên dưới là sông Nho Quế. Có thể thấy con đường phía trước là lãnh thổ Trung Quốc rồi.
Bản Lô Lô Chải: Bản Lô Lô Chải trong giấc mơ của tôi. Một từ, tuyệt vời. Tôi khuyên những ai đã từng đến Hà Giang thì nên đến đây một lần. Nếu bạn có thời gian, ở lại đây một đêm sẽ rất thú vị.
Từ cột cờ Lũng Cú có thể chụp toàn cảnh ở làng Lolo Chải, thoạt nhìn những ngôi nhà ở đây cứ ngỡ như ở Mông Cổ. Tường của họ được làm bằng đất sét, đan xen gỗ, trông rất cổ kính. Ở đây có khoảng 120 hộ, tất cả đều là người Lô Lô. Xung quanh là những cánh đồng lúa chín vàng, khiến tôi có cảm giác như những con đường ở Nhật Bản.
Trong truyền thuyết, người ta vẫn gọi là núi Dzú.
ĂN GÌ?
Lẩu gà đen: Chắc chắn không bỏ lỡ điều này. Tôi cứ nhầm với Gà ác miền Nam, nhưng khi search google, tôi choáng váng vì không phải. Toàn bộ con gà không có gì khác ngoài màu đen. Thịt gà dai, rất ngọt nhưng có vẻ hơi cứng. Nước lẩu có vị cay cay của gừng và chút cacao (mình đoán không sai). Quán của mình tên là Thủ Bộ 2 (44 Hàn Phúc, Đồng Văn). Cô chủ ngọt ngào và nhiệt tình. (Tỷ lệ: 9/10).
Bánh cuốn: Đến Hà Giang mà không thưởng thức món ăn này thì buồn lắm. Điều làm tôi chú ý là bánh cuốn ở đây ăn với nước lèo, không giống như ở miền Nam bánh cuốn thường ăn với nước mắm. Quán mình ăn là Bà Hạ phố cổ. Các bạn nên đi sớm, mình đi lúc 7h30 sáng mà đông như đoàn quân. (Đánh giá: 8,5 / 10).
Xôi ngũ sắc: Món xôi họ làm với 5 loại xôi khác nhau, mỗi phần sẽ có một quả trứng rán. Ăn cũng được nhưng hơi nhiều dầu mỡ, mình chỉ ăn được 1/2 thôi. Có lẽ tôi không có khẩu vị thích hợp. (Tỷ lệ: 7/10).
Tựu chung lại, đồ ăn ở Hà Giang không để lại nhiều ấn tượng cho mình, có lẽ mình không hợp khẩu vị hoặc cũng có thể chỉ cần ngắm cảnh đẹp là đủ.
Con đường mang tên hạnh phúc. Bạn có thể search google, có đầy đủ lịch sử của con đường này.
HOMESTAY TÔI CHỌN
Gardenvilla (Hà Giang): Tại đây mình thuê xe máy, trong các homestay mình ở thì có lẽ chủ homestay này là người nhiệt tình nhất. Ngoài tắm, ở miễn phí. Sau đó khi đi đến ngày thứ 3, chủ nhà nghỉ gọi điện để kiểm tra tôi (chuyến đi của bạn có ổn không? Có vấn đề gì về xe không? …)
OMG, khi tôi đi du lịch bây giờ, tôi chưa bao giờ gặp một chủ sở hữu nhiệt tình như vậy. Mình khuyên các bạn nào muốn thuê xe thì vào đây nhé các bạn, xe còn rất mới, xuống dốc là như ăn kẹo. (Mức độ hài lòng: 11/10).
LoLoAncientHouse (Lũng Cú): Homestay hơi khó tìm, vì nằm sâu trong bản Lô Lô Chải. Mình chọn phòng gỗ khép kín, phòng và toilet khá sạch sẽ. Cảm nhận của mình ở đây khá giống với các homestay ở Đà Lạt.
Tại LoLoAncientHouse, bạn có thể nhờ chủ nhà nấu bữa tối, rất tiện lợi. Ban đầu định đi ăn ở ngoài nhưng ở Lũng Cú còn hoang sơ lắm, khó tìm được quán ưng ý. Rất nhiều đồ ăn, được bà chủ mời uống trong bữa ăn. Tuy nhiên không hợp với mình lắm, đồ ăn hơi nhiều dầu mỡ (Mức độ hài lòng: 8/10).
Aladdinhomestay (Đồng Văn): Một chủ nhân siêu nhiệt tình khác. Chắc ít nhiều các bạn đã đi Hà Giang đều biết đến homestay này rồi. Khi đặt phòng, chủ homestay nói với tôi một câu khiến tôi nhớ mãi: “Bạn có kế hoạch chưa? Kế hoạch của bạn để đi là gì? Nếu có gì, cứ gọi cho tôi! “Chà, ở đây người ta làm du lịch rất tuyệt.
Phòng khá đẹp, ấn tượng là phòng tắm ở đây siêu to. Phòng riêng nhưng có thể tắm tập thể cũng được. Ha ha… (Mức độ hài lòng: 9.5 / 10).
Du Giahomestay (Du Gia): Sự lựa chọn của bạn vào cuối ngày. Ở đây họ làm decor khá mộc mạc, phòng ở nhà sàn, nhìn xuống là cánh đồng bao la, cảm giác sau một ngày đi chơi mệt mỏi ở đây không còn gì tuyệt hơn.
Bữa tối ở đây họ nấu rất tuyệt, chỉ là ở chỗ họ nấu rất ngon. Bữa tối giá 100k / người mà ăn đến no nê luôn. Sau khi ăn xong, ông được gia chủ Trang chủ mời chén rượu. Khiến tôi cảm thấy rất niềm nở và được chào đón (Mức độ hài lòng: 9.5 / 10).
Sáng ngày cuối cùng, tôi tranh thủ dậy sớm đi dạo Du gia. Khung cảnh mơ hồ đến lạ.
LƯU Ý NÊN LÀ GÌ? (nó quan trọng)
Bạn phải có một chút sức khỏe. Vì con đường phải di chuyển liên tục. Lên Hà Giang không dễ, không có bánh bèo hay kiểu resort.
Khi thuê xe máy, nên chọn gói có bảo hiểm. Nếu có vấn đề gì, tôi không phải tốn tiền để sửa. Nhớ kiểm tra xe cẩn thận trước khi đi (đèn còn sáng không? Hệ thống phanh trước sau còn hoạt động tốt không,…).
Trước khi đi, bạn nên tìm hiểu và hỏi đường trước (đường này có dễ đi không, có nguy hiểm gì không?) Và hỏi các chủ homestay hoặc nơi thuê xe tốt nhất. Tất cả đều có bản đồ cho bạn. (Kinh nghiệm này của tôi rất quý giá, tôi đã nghiên cứu rất kỹ, nhưng có một số đoạn vẫn bị thất lạc).
Mang theo áo mưa, thời tiết Hà Giang rất ẩm. Có khi mang áo mưa đi bên này nhìn đồi bên kia là chuyện hết sức bình thường.
4 ngày ở Hà Giang của tôi trôi qua như thế. 3h sáng xe đưa đoàn ra Nội Bài về lại SG. Trước khi đi, tôi rất ngại về cung đường Hà Giang, nhưng sau khi đi, tôi mới nhận ra giới hạn của mình, thấy cuộc đời còn may mắn hơn rất nhiều người, … Ngồi trên máy bay đôi khi tôi vẫn tự hỏi: “Đời là gì?” nhiều lần như vậy? “
CẢM THẤY
Con người: 11/10Ẩm thực: 6/10
Phong cảnh: 11/10
Cảm ơn bạn đã đánh giá Minh phụng
Nguồn : dulichchat.com
Đăng bởi: Nguyễn Phúc Đáng
Từ khoá: Du lịch Hà Giang tháng 9 – kinh nghiệm từ A đến Z
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết Du lịch Hà Giang tháng 9 – kinh nghiệm từ A đến Z của Neu-edutop.edu.vn nếu thấy bài viết này hữu ích đừng quên để lại bình luận và đánh giá giới thiệu website với mọi người nhé. Chân thành cảm ơn.